Góc phồn hoa
        
				
			 Gió bụi cuốn về đâu
Yên tĩnh
          trong veo
                góc phố chiều
Nắng khuất sau dãy cao tầng ép gió
Hoa nở vội đợi khách thập phương
Láng bóng những xe con đắt tiền
Giấu kín trong xe những ánh mắt trốn bụi đường
                                        trốn nắng mưa
                                        trốn những ánh nhìn nghi ngại
                                        trốn xa vướng bận đời thường
Mãn nguyện tấm kiếng màu vô cảm
Giữ cho yên một góc phồn hoa.
		 
		
			Cô gái quê tím thẫm áo bà ba 
Nón che nghiêng vờ e thẹn 
Riêng ánh mắt sắc như dao cau 
Má son phấn ửng hồng không vì mắc cỡ 
Trinh trắng chăng? 
Có bao người nhớ? 
Góc phồn hoa chẳng vắng người tìm hoa 
Lượt là 
          Kiêu sa 
                Yểu điệu 
Đẹp riêng một góc đời 
Đẹp để gọi mời 
Phồn hoa phố nhớ.
 
Một bà già lưng còng như trăng cuối tháng 
Hiện lên góc phố 
Dò những bước chân không còn lạ lẫm 
Đến phố hào hoa 
               bới tìm trong rác phố 
                          nhặt từng vỏ lon bia 
                                     sột soạt bọc ni lông góp nhặt... 
Bà tựa vào cột điện 
Như con chữ tựa vào dấu chấm than 
Phố hào hoa như run rẩy 
Nắng chiều hôm soi vội dáng lưng còng.