Tôi bây giờ ngồi ghép lá thành thơ. Cùng đôi giọt sương thu làm thanh điệu. Những vần thơ chở một thời êm dịu. Trôi ngược dòng ký ức xa mờ.
Tôi bây giờ ngồi ghép lá thành thơ. Không để nhớ mà mùa ơi, để tiếc. Một vầng trăng đã trôi về xa lắc. Một thời mơ đã biền biệt theo mùa.
Tác giả: Minh Châu
Ý kiến bạn đọc