Đã thôi cầm tay một người từ độ cuối mùa xuân
Cũng đã qua một mùa phượng thật buồn vì thiếu những tiếng ve
thiếu hơi ấm một bàn tay giữa cơn mưa trắng trời một ngày tháng sáu
Bây giờ
giấc ngủ đã bớt chông chênh
dù mỗi khoảnh khắc đi qua đều gợi nhiều kỷ niệm
Cơn mưa cuối cùng của ngày hôm qua
đã ướt hết những gì còn sót lại
nhung nhớ
muộn phiền
cả những giấc mơ mệt nhoài hình ảnh cũ
Để…
ngày mai mùa thu gõ cửa
giấc mơ sẽ thôi không còn chênh chao như lớp sóng cồn.
Tác giả: Minh Châu
Ý kiến bạn đọc