Tôi xin tiền mẹ để mua vài cái lờ cá, sặt về đặt ngay những đường rãnh trong mương vườn sau nhà. Cá chạy lờ đổ oằn tay, bắt mê! Tôi nhớ mẹ nhất là nhiều khi dầm mưa lâu quá, tôi bị mẹ đánh đòn vì mẹ lo lắng tôi sẽ bị cảm lạnh, trúng mưa. Thương mẹ lắm nhưng tôi cũng khá lì đòn, cứ thế vài tiếng đồng hồ là tôi đội mưa ra thăm lờ. Cá vào lờ từ cá sặt bướm, sặt điệp, cá rằm... đã nhất là cá rô đồng bụng mang trứng chui tọt vào lờ giãy giụa như muốn phá tung ra. Tuy mùa này cá rô không mập lắm, nhưng ăn thịt chúng vẫn béo ngọt như thường. Nhắc đến con rô đồng thì tôi lại thèm món canh khoai từ nấu với chúng. Đối với tôi, chẳng có món nào ngon bằng!
Ngày xưa, mẹ tôi cứ chọn cá rô mề to bằng 4 - 5 ngón tay, làm cá sạch sẽ, để cho ráo nước; bắc nồi lên phi mỡ tỏi, trở nhẹ con cá rô cho vừa thấm. Lúc này, chờ con cá săn thịt, gắp ra đổ nước vào nồi canh khoai từ. Nêm nếm cho vừa ăn. Vị thơm, béo ngậy của từng miếng thịt cá rô, chất nhờn đặc trưng của khoai từ; hương nồng thơm của những cọng hành... bốc khói từ nồi canh khoai làm tôi đói cồn cào.
Tháng ba mưa rào, tôi có dịp về quê. Giọng mẹ tôi vẫn ấm áp trìu mến như xưa, nhưng dáng còng hơn và khuôn mặt mẹ già hẳn đi. Nhưng mẹ vẫn đứng bên bếp củi, ngọn lửa hồng liếm láp đáy nồi, mẹ nấu canh khoai từ với cá rô đồng cho tôi ăn.
Nhìn những giọt mưa rơi đầu mùa ở miền kênh rạch Nam bộ này , bỗng dưng tôi nhớ da diết về những ngày bắt cá rô đồng chạy mưa ở miền quê thuở nào. Nhớ nhất là những trận đòn và bữa cơm ăn chén canh khoai từ mẹ nấu với cá rô đồng ngọt lịm... cho đến tận bây giờ.Tác giả: Thành Được
Nguồn tin: Giadinh.net.vn
Ý kiến bạn đọc