Thái Tràng “đắp cho anh thêm một buổi chiều lạt nắng”
Thứ bảy - 11/06/2022 21:472.3290
Nhà thơ Thái Tràng Tên thật là Thái Văn Tràng Ngày tháng năm sinh: 03/10/1965 Nguyên quán: Ấp Thái Hòa,xã An Thái Đông,huyện Cái Bè,Tiền Giang Địa chỉ: giáo viên trường THCS Mỹ Lợi A,Cái Bè Tiền Giang Điện thoại: 0938013858 Tác phẩm: Có nhiều tác phẫm thơ đăng trên các tạp chí trung ương và địa phương Giải thưởng: Đạt một số giải thưởng thi thơ trong các cuộc vận động sáng tác
Thotre.com xin trân trọng giới thiệu chùm thơ của anh.
Sài Gòn ơi ngắc ngứ nỗi bâng khuâng
Ngắc ngứ nỗi bâng khuâng không hẹn thăm lại một chuyến về đại lộ Đông Tây nghiêng trưa kéo chân trời dòng xe say sưa ròng rắn .P. ơi giờ này em ở đâu gác trọ Sài Gòn minh tinh quá khứ nỗi nhớ bẻ nửa mười năm
Sài Gòn không em tôi vãn lai khách lạ quảy bộ buổi trưa bạt gót tháng mười
cuối thu Sài Gòn không có lá rơi lòng xạc xào vướng nắng
“Sài Gòn Ngon” đâu chỉ gợi hiếu kỳ bằng tên quán kích thích vị giác tuyển dụng ngôn từ
gió tháng mười khuấy vỡ mái tóc trà sữa trân châu đài nước phun sương có dịu lòng tình thu nhiệt đới
ẫm thực đường Pasteur xanh chiếc bàn nhỏ tư lự tựa lưng ghế con ánh mắt ly cà phê đen không đường long lanh lòng tôi ngưng giọt cây dứa dại dây trầu bà phù dung rời quê thích nghi trưng diện .P. ơi ! phố đã quên người cà phê đắng vị loanh quanh
Cà phê bên bến Tô Châu
Son vàng soi bóng tô châu hoa khôi mây núi bên cầu dạo chơi
Giang Thành sông nước sánh đôi phố duyên dáng chảy thả trôi chuyện mình
cà phê từng giọt rung rinh đầy ly nắng vỡ động tình nguyệt tan
tìm xưa dấu ngựa rêu hoang áo mây kỳ nữ gác ngang biên thùy
một đêm ngủ với cổ thi nghe mưa bạc tóc chia ly đền đài
Tô Châu trúc mã thanh mai tình xanh biển gọi bên ngoài Hà Tiên Lục bát sông Tiền
mùa treo cong nhánh sông đầy bóng chim cồng cộc cõng ngày qua sông
bên bờ lá gói mênh mông tiếng chuông ai thả ngân rung đại ngàn
bàn tay bụm mớ trăng vàng sông Tiền chệnh choạng chiều hoang với mình
Cổ tích mùa
Nắng đổ vào mưa trộn đều năm tháng ruộng lúa bờ hoa hăm hở xanh đồng em gieo tuổi xuân một mùa mơ ước tình quê rộn ràng gặt hái hội vần công
những đêm trăng lúa đầy sân hợp tác tiếng cười nói huyên thuyên rạo rực sao trời sàng sảy mồ hôi em lựa từ thúng gió chúm chiếm hạt vàng chắc mọng mặn môi
tôi kết đôi hài bằng lửa rơm con cúi chiếc xe trâu nài ách cộ mùa về ánh mắt thử hài má hồng hoa mắc cở tre lá lâu đài quẫy bóng chân đê
từ dạo ngày thu lũ chìm mùa giáp hạt vòm tre mỏi mòn cò trắng xa bay em bỏ mù sương đồng bưng hoa muống dại khuất bóng thị thành cổ tích vẫy tay
ngày hội vần công liềm trăng giờ hoang quá người chẳng nhớ đâu sương khói qua cầu một thúng nắng một thúng mưa và gió bến nước câu thề hoài niệm nông sâu Đắp lá cho anh (kính hương hồn anh Thái Dũng)
Anh ơi! mùa thu khoe mẻ lá cuối cùng nằng nặng mùi của lá vàng / mùi của thời gian /mùi của buồn bã chia ly lá tâm tình rơi bên mộ anh trước khi tìm đường du mục
mảnh vườn cỏ kí ức lim dim mặc đời ngưng đọng thành giọt mưa thu hồn giọt mưa pha lê nỗi buồn sâu thẳm
mùa thu nói với cỏ cây bằng lặng ngữ lá thủ thỉ vàng
có ai thấy hoa hồng nức nở lệ tím từng cánh nhỏ hương có ai thấy mùa thu không còn nguyên khi tháng chín vỡ tan thanh âm mưa từng chùm ôm vào lòng đất
anh ơi! mảnh vườn hôm nay lại cất tiếng ru vàng rưng rức gói trong lá mơ như đắp cho anh thêm một buổi chiều lạt nắng