Một, hai, ba, bốn … cô nàng
Vàng thau trộn lẫn có phần thanh tao
Nao nao dòng nước qua cầu
Màu si tình ái bắt đầu gọi tên
Một, hai, ba, bốn … cái tên
Lênh đênh nghiệp lực, hớ hênh ruỗng lòng
Toòng ten Thiện - Ác xa trông
Ngông nghênh một chút thì lòng hương bay
Một, hai, ba, bốn … gã say
Chửi nhau ỏm tỏi, lại mầy thương tao
Cấu vai, xốc áo dùm nhau
Gào thương mãi cái bữa nhào đường mương
Một, hai, ba, bốn … tinh sương
Nương theo chéo nắng xa giường chiếu chăn
Lần khân chẳng biết chẳng rằng
Tằng tăng câu hát cho thằng tôi nghe
Một, hai, ba, bốn … lá tre
Nghe ru mát cả chái hè nghìn năm
Rằm nào Hội hát Trăm Năm
Cầm tay đây bảo đó rằng là Yêu!
Một, hai, ba, bốn … mây chiều
Liêu xiêu bến nhớ … phập phều tôi xưa
Mưa về trôi tuột hết trưa
Lưa thưa nắng điểm, chưa vừa nhớ thương
Một, hai, ba, bốn … người dưng
Dưng tình trao trọn và mừng - còn nhau
Vẫn nguyên bên cội tươi màu
Làu câu nhớ, vớ nét cười hồn nhiên
Thiên thần khóc gã khùng điên
Nghiêng cười lúng liếng chung - riêng cõi NGƯỜI …
Tác giả: Trần Huy Minh Phương
Ý kiến bạn đọc