Dòng người lướt qua nhau, theo mưa. Tôi muốn ngồi mãi nơi này thật lâu, để ngắm người. Mắt giả vờ nhìn thẩn thơ. Trong im vắng. Tôi đọc những bài thơ cho mình để nhấm nháp sự cô đơn. Lắng nghe nỗi muộn phiền âm ran lồng ngực. Một thoáng người ngước nhìn về phía tôi, yên lặng.
Người già quanh tôi luôn hoài niệm về những cánh đồng Dẫu hạt lúa trả công họ bằng đời người nước mắt Lũ quét qua đêm sáng ngày tay trắng Buổi gió sương ghìm nén niềm vui.