Điều không thể nói cùng em
Rồi em cũng có chồng có con
Ngày gặp lại, anh thành người cũ
Thương em suốt một đời lam lũ
Lặn lội thân cò mặn giọt mồ hôi...
Đành im lặng thế thôi
Trước cuộc sống vốn nhiều giới hạn
Anh như là kẻ trộm
Sợ cả con chó đá trước đình làng.
Tháng giêng xanh biếc nụ tầm xuân
Vườn nhà em rụng đầy hoa bưởi
Anh về đứng giữa trời gió nổi
Bước phía nào cũng thấy chông chênh.
Tác giả: Trương Trọng Nghĩa