Nỗi cô đơn... còn hẹn đến bao giờ trên từng sợi tóc bám rễ nhùng nhằng gian díu lược gương nào soi hết nếp thời gian chải sao phẳng những lòa xòa vương vất nỗi cô đơn còn hằn trên khóe mắt hẹn đến bao giờ
tuổi ba mươi tràn trề cuồng vọng sao nếp buồn cứ đầy trên tóc tuổi ba mươi... cho đi biền biệt nỗi cô đơn còn hẹn đến bao giờ dấu chân chim lẩn khuất cả trong mơ chíu chít gọi tương tư tuổi ba mươi... bước qua một ngày khe khẽ cô đơn ơi còn hẹn đến. bao. giờ.