Thơ Quốc Sinh - Từ “A đến Z” (trích)

Thứ bảy - 01/08/2009 01:38 2.814 0

Cánh đồng mùa hạ - tranh của Võ Xuân Huy

Cánh đồng mùa hạ - tranh của Võ Xuân Huy
Từng nổi tiếng trong giới thơ trẻ TP.HCM hơn mười năm trước, đoạt giải thơ Bút Mới báo Tuổi Trẻ ngay lần đầu tham dự, những câu thơ Quốc Sinh còn nằm trong sổ tay và trí nhớ không ít bạn bè, người đọc. Nhưng rồi anh lui về quê nhà với nghề dạy học, lâu lâu “ghé thăm” bạn cũ bằng một chùm thơ gửi qua đường bưu chính, rất gần đây mới là email.

Ít nói, ít cười, ít “hò hẹn”, những đau đáu về thơ Quốc Sinh cũng chỉ nhờ thơ nói giúp, như những bài thơ trích trong chùm thơ từ “A đến Z”, nhan đề bằng kí tự, mà Quốc Sinh vừa gửi cho chúng tôi... (Nguyễn Danh Lam)

(c)
 
những câu thơ đầu ngày là thơ thường
ban mai sạch loáng
lòng thơm và trơn tru
thơ trơn tru

thơ vòng vèo khói thuốc ghẹo cà phê
là thơ kẹo kéo

lũ thơ đột lóe lưng mơ
là thơ tâm thần
chỉ có tâm thần mới mơ một hồi té ra thơ
 
những câu thơ sét đánh
kiểu như tình yêu sét đánh
là những câu thơ đáng bị đánh
chắc là trời đánh
 
thơ gái trai là hô bà cả một thế giới thơ rửng mỡ
có khi vẫn cần
vì giống người vẫn cần học lột truồng sao cho thơ

túy lúy thơ là bầy thơ xiêu vẹo
bắt chước ông Lí tiên
cháu con mua rượu đãi đằng thơ
chỉ tổ phí tiền

thơ câu lạc bộ là thơ chăn nuôi
cho ra trứng thơ
đầy vườn ao chuồng
cả thơ phân chuồng

thơ khóc thương là thơ bày đặt
cần chi nước mắt
lòng sống trong như sương đi
 
thơ sạch là những câu thơ cám cỏ rơm rau xịt thuốc ruồi muỗi
bày hông chợ
trâu bò đến ngửi ngửi
rồi bỏ vàng ra mua
 
thơ nặn cho giống truyền thống là băng đảng thơ tội phạm
tội xích xiềng thơ
tội dốt tài mà tham thố trèo leo

thơ non là thơ chưa cụ
hay thơ tân là thơ chưa bù khú
bị đời bù khú

thơ nở sinh là những đùi thơ chảy máu
mầm vũ trụ chuyển động
chót cơn đau mọc rạng ngời

những thơ đàn anh là thơ tập tuyển cộm dày
xây hàng xây thành
đứng kêu trong những đầm lầy

ngập lụt thơ là thơ đồng thanh
có dạo tôi quá giang một đỗi
chịu hổng nổi
may mà thơ đá tôi ra ngoài…


(e)

câu thơ tôi giun con
ngôn từ ngọt tầng đất ấm

âm thơ tôi tơ quen
đàn thơ bến Tầm Dương không thẳm

bài thơ tôi sớm mới này
mọc hầm mộ cũ
thơ một ngày.

2009

(f)

thơ không đến ở cùng đời mẹ
                                 quê mùa hôm sớm vườn sâu

thơ không đến ở cùng đời mẹ
                                        trần ai cay đắng mái đầu

tuổi thơ tôi câu thơ gió tây nam thổi như tát
tuổi thơ tôi câu thơ mưa chín mười dìm như ngạt
mẹ ấm tôi trong gió trong mưa
câu thơ tôi trong gió trong mưa

nước mắt đến ở cùng đời mẹ
nước mắt huyết nhịp câu thơ tôi

đơn côi ôm miết đời mẹ
câu thơ tôi đau độc vần

lửa khuya thắp mòn bếp mẹ
lửa khuya âm ánh câu thơ tôi

đất mỏi chia mùa màng hoa mẹ
câu thơ tôi đứt dòng

thì thơ tôi xin cất lưu đời mẹ
câu thơ lửa khuya câu thơ mùa màng
thơ tôi xin thắp niệm đời mẹ
câu thơ mây dài khói nhang

thơ không đến ở cùng đời mẹ
còn gì đâu
                còn gì đâu
thơ tôi xin hát ca đời mẹ
mẹ một bài thơ giàu.

2009

(l)

tôi thường mơ những mùa đông nhân loại
và mẹ và em ngủ ấm chăn thơ
tôi thường mơ những quảng trường lễ hội
thi ca viết bay trên bong bóng và cờ

giấc mơ tôi thơ rụng tay người hành khất
bầy trẻ nhảy dây bồng bềnh vòng thơ
giấc mơ tôi cánh rừng chôn tiếng súng
thi ca rung lay trên cánh chuông nhà thờ

tôi mơ về những giấc mơ đồng ruộng
nghĩa địa mù trông ra đại dương
dải muối thơ người nông dân dệt được
trong giấc tôi ngà như dòng khăn thương

mơ ơi mơ những giấc mơ sâu bọ
trăm bướm thơ rộn rã lên đường
sâu thơ tôi ngủ ròng rã cỏ
trong giấc mơ đôi cánh thơ hương.

2009


(K)

xin lỗi hẹn hò em
nhưng thơ mới là cánh tim anh
xin lỗi vườn
nhưng thơ mới là rậm rạp
xin lỗi đất đai
nhưng thơ mới là bể xanh
xin lỗi những hắt hiu
nhưng thơ mới là bão táp
 
xin lỗi Betthoven
nhưng thơ mới là âm nhạc
xin lỗi Michelangelo
nhưng thơ mới là chạm khắc
 
xin lỗi những huyệt mộ
nhưng thơ mới là cơn ngạt
xin lỗi Thích-ca và Giê-su
nhưng thơ mới là nước mắt trần gian
xin lỗi quê cha
nhưng thơ mới là xứ sở
xin lỗi ngục tù
nhưng thơ mới là khổ sai
xin lỗi ngày mai
nhưng thơ mới là ngày bất tử
xin lỗi kẻ thù
nhưng thơ mới là sát nhân
xin lỗi những tủi hổ tối đen
nhưng thơ mới là những vục đầu hố thẳm
xin lỗi những hành trình
nhưng thơ mới là chân trời xa
 
xin lỗi chiến tranh
nhưng thơ mới là gây hấn
xin lỗi hòa bình
nhưng thơ mới là rượu liên hoan
xin lỗi tự do
nhưng thơ mới là trong xanh sự sống còn
xin lỗi máu
nhưng thơ mới là vết đâm không kín được
xin lỗi đầu môi
nhưng thơ mới là êm vuốt không thể ngờ
 
xin lỗi nhân dân
nhưng thơ mới là đất nước
xin lỗi những đợi chờ
nhưng thơ mới là đá Vọng phu
 
xin lỗi buồn nôn
nhưng thơ mới là thứ đáng phỉ báng nhất
xin lỗi những sai lầm
nhưng thơ mới là chẳng xin thứ tha
xin lỗi những chân lí giản đơn
nhưng thơ mới là muôn thật
xin lỗi những tiếc nuối vô bờ
thơ mới là những bất tận đã qua
 
xin lỗi hồn nhiên
nhưng thơ mới là thiếu nhỏ
xin lỗi ngát trăng
nhưng thơ mới là sáng rằm
xin lỗi mây
nhưng thơ mới là bóng rợp
xin lỗi lòng địa cầu
nhưng thơ mới là giếng câm
 
xin lỗi gái đêm
nhưng thơ mới là hoan lạc
xin lỗi những tượng đài
nhưng thơ mới là vinh hãnh phô trương
xin lỗi hoang đàng
nhưng thơ mới là những ngả đường
xin lỗi rác
nhưng thơ mới là bùn lầy sóng sánh

xin lỗi ra đi
nhưng thơ mới là không đến
xin lỗi lời
nhưng thơ mới là trắng ngôn
xin lỗi mất
nhưng thơ mới là còn
xin lỗi tay đưa
nhưng thơ mới là không chạm...


(n)

có những ngày thơ tôi chết
câu mất vết
lời bặt âm
ngôn ngữ hút ngược về thủy tận

ngày thơ chết
tôi
            một vùng hoang

những ngày thơ
                        và tôi chết
rất lịm
            sâu

im
  vắng
đóng băng
như tắt thở địa cầu

nhưng máu
vẫn ăn vào đất
                  và sinh

li ti tôi vẫn ăn vào đất và sinh
những tế bào thơ mùa mới
trào

thơ
cần những ngày thơ chết.

2009

Nguồn tin: Tuổi Trẻ

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

  Ý kiến bạn đọc

Cùng một tác giả

Xem tiếp 

Hãy đăng nhập thành viên để trải nghiệm đầy đủ các tiện ích trên site

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây