Đó là lần đầu tiên khi tôi - một đứa bé nghèo - có tiền mua quả bóngGom không khí từ lồng ngực gầy gògom nỗi buồn trẻ con thổi lên thành niềm vui trẻ conMột trò chơi hứng thú, tôi tung tôi hứngĐến khi niềm vui bọc nỗi buồn nổ tan xác và rơi…
Thêm một lần… lại thêm một lần… Tôi nhịn mặc nhịn ăn mua những quả bóng lớn dần lớn dần Vì nỗi buồn của tôi, ẩn ức của tôi cần giải tỏa Vì tôi phải tự dối rằng tôi đổi có chút buồn nhưng được niềm vui đồ sộ Tôi ốm yếu triền miên với đời nhọc nhằn khắc nghiệt Cầu sống có khi cầu chết hạnh phúc có từ thổi phồng bất hạnh viên thuốc đắng bọc đường - tôi dỗ tôi - nuốt đi, ngoan…
Và tôi có khinh khí cầu! Bay qua những đại dương những ngọn núi những con sông những cánh đồng những thành phố những miền quê những nền văn minh đang huy hoàng hay sụp đổ…
Tôi có đủ buồn để thổi thành trái đất Tôi có đủ buồn để thổi thành vũ trụ Tôi có đủ buồn để thổi nữa, thổi nữa…
Nhưng tôi còn bộ ngực gầy trơ xương Còn cái dạ dày khát đói Còn đầu óc u mê ý nghĩ chập chờn ngu khôn le lói
Rằng tôi đang bay trong chiếc bẫy êm ái của chính mình…