Nhất ngô rang…

Thứ hai - 11/10/2010 02:04 1.798 0

Nhớ mẻ ngô rang giòn tan của mẹ - Ảnh: Kim Oanh

Nhớ mẻ ngô rang giòn tan của mẹ - Ảnh: Kim Oanh
Sáng dậy chợt nhận ra gió mùa đông bắc về từ bao giờ, nghe cái lạnh trong gió lại thèm ngồi bên bếp củi hồng, nhấm nháp mẻ ngô rang giòn tan của mẹ để thấy vị ấm của tình quê tan vào lòng.

Người dân quê tôi có câu “nhất ngô rang, nhì lang nướng” - có lẽ chỉ những đứa con nhà nghèo chốn quê mới thấu tại sao ngô rang lại được coi là thức ngon nhất nhì như vậy.

Nhớ ngày còn nhỏ cũng buổi sớm trời se lạnh, muốn ngủ vùi trong chăn nhưng mùi thơm ngào ngạt của ngô rang làm tôi không thể không bước chân khỏi giường. Xuống bếp đã nghe âm thanh lách tách của những hạt ngô đang nở bung trên chảo, biết con gái thích ăn ngô rang nên mẹ dậy tẩy ngô từ sớm. Những ngày trời lạnh không thú gì bằng ngồi bếp lửa lai rai những hạt ngô giòn tan thơm lừng.

Những cánh đồng ngô bạt ngàn những cây cao hơn đầu người, bắp múp như hoa chuối. Ngô trồng nhiều loại nhưng để ăn thơm và ngọt nhất phải là loại ngô nếp chính vụ, bắp thon hạt nhỏ trắng bóng.

Lên Hà Nội cũng thấy người ta bán ngô luộc, ngô nướng nhưng ngô rang thì có lẽ chỉ tìm về chốn quê mới có. Nếu ngô luộc ngọt bùi, ngô nướng dẻo thơm thì ngô rang lại mang vị giòn tan với những hạt ngô nở bung như cánh hoa ban sớm. Chính vì thế ngày còn nhỏ vào mùa ngô, tôi luôn bắt mẹ rang ngô cho mình.

Ảnh: K.O.

Lại những buổi chiều mưa rét, mẹ đổ mẻ ngô rang còn đang lách tách tiếng nổ, cầm một dúm trên tay nóng đẫy nhưng vẫn cố bỏ vào miệng vài hạt, cái vị bùi ngậy tan trong hương thơm ngào ngạt…hồn quê tình quê chợt đong đầy trong lòng đứa con xa xứ.

Khác với khi luộc và nướng chỉ có thể ăn khi ngô còn non, ngô rang có thể chế biến ngay cả khi ngô để khô đã già.

Lúc ngô đương búng sữa, mẹ nhẹ nhàng lách từng hạt ngô khỏi bắp, đun nóng chảo rồi đổ mẻ ngô vào đảo đều tay. Chỉ một chốc những hạt ngô đã căng phồng xém vỏ, nhanh tay đổ ra sàng, vừa ăn vừa thổi. Ngô non rang vừa có vị ngọt như khi luộc lại vừa dẻo quẹo như lúc nướng.

Nhưng với tôi, thú nhất vẫn là ăn ngô rang khi để khô đã già, những hạt ngô giòn câng nhai thơm lừng trong miệng. Mẹ thường chọn những bắp đẫy hạt, bóc bẹ túm thành từng túm treo lên gác bếp, để từ mùa này sang mùa khác. Ngô khi già rất đẫy hạt, khi rang mẹ thường cho nhúm muối hạt để ngô nhanh giòn. Tôi thường quấn quýt bên mẹ háo hức đợi ngô chín.

Những hạt ngô nếp gặp nóng nở bung cứ nảy lên như đang nhảy múa trên chảo, sợ ngô bắn ra ngoài nên mẹ đậy vung, ngô nảy lên đập vào vung tạo ra nhưng âm thanh lách tách rất vui tai. Chắc vì thế trong “miếng ngon Hà Nội”, Vũ Bằng đã ví ngô rang tựa như một người đẹp ác liệt, có cái duyên bong ra ngoài.

Ngô rang là thức nhìn thấy muốn cầm vài hạt lên thử, thử rồi lại muốn ăn thêm, ăn cho đến khi mỏi răng mà vẫn muốn lai rai tiếp, phải chăng vì chính cái vị bùi bùi ngậy ngậy, tận lúc ăn xong rồi chép miệng vẫn thấy hương thơm quyến luyến tan trong lòng.

Nhớ những buổi đến trường mẹ bỏ vào túi vài nắm ngô rang, vừa đi vừa lấm rấm mà thấy cái lạnh tan biến hết, con đường tới trường như ngắn hơn.

Tác giả: Kim Oanh

Nguồn tin: Tuổi Trẻ

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

  Ý kiến bạn đọc


Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây