Truyện ngắn

Minh họa: Duy Hải

Một khúc sông mưa

  •   14/03/2011 06:12:28 AM
  •   Đã xem: 4046
  •   Phản hồi: 0
Xóm Đáy nằm trên bờ sông. Đây là một khu dân cư tứ xứ xiêu dạt về lập nghiệp từ lâu đời. Họ từ miền Trung xa xôi vào, từ tận cùng đất nước đến, ở những tỉnh kề bên do điều kiện khắc nghiệt của ruộng đồng, nhất là những vùng gần biển, những năm mùa màng thất bát, vợ chồng con cái đùm túm nhau trên một chiếc ghe tìm đến, hợp với số người địa phương làm nên xóm Đáy. Như tên gọi của nó, hầu hết người dân ở đây có nghề truyền thống sông nước, đó là thầu những miệng đáy ở các cửa sông, cửa biển. Có những người nghèo khổ phất lên giàu có, nhưng cũng có những người dầm mưa dãi nắng suốt đời này qua đời khác vẫn cơ cực.
Minh họa: Văn Nguyễn

Đĩa nhạc Milhaud

  •   20/02/2011 09:37:25 AM
  •   Đã xem: 4120
  •   Phản hồi: 0
1. Khoảng trống dành cho xe đậu còn một chỗ duy nhất. Không cần nhìn camera quan sát, Khiêm dễ dàng len vào giữa dòng xe xếp hàng dài. Một cách bình thản, anh mở cửa, bước xuống lòng đường, bấm khóa điện tử. Khi đó là 6 giờ 25 phút.
Minh họa: Văn Nguyễn

Trôi giữa mùa sương...

  •   20/02/2011 09:36:12 AM
  •   Đã xem: 3849
  •   Phản hồi: 0
1. Thằng bé lơ láo đi giữa phiên chợ sáng mù sương. Một chiếc quần jeans thêu chữ màu đỏ, chiếc áo khoác sột soạt mỏng manh không làm nó ấm hơn chút nào dưới cái lạnh cắt da cắt thịt vùng cao nguyên vào mùa đông. Mái tóc vàng mềm mỏng như tơ lơ thơ trên khuôn mặt nẻ đi vì lạnh và hằn in những vệt máu đã khô lại vì những trận ẩu đả nào đó với đám trẻ con quanh đây.
Minh họa: Tuấn Anh

Thuyền đắm ngày đẹp trời

  •   27/01/2011 11:03:28 AM
  •   Đã xem: 3916
  •   Phản hồi: 0
Mọi thứ, mọi tình huống có thể diễn ra bất cứ lúc nào như bản chất trôi chảy của cuộc sống cho dù bạn không hề mong muốn. Như truyện ngắn này, tất cả được phát hiện, ngắm rọi trong một ngày đẹp trời.
Minh họa: Duy Hải

Gió đưa bông sậy

  •   27/01/2011 07:59:57 AM
  •   Đã xem: 4126
  •   Phản hồi: 0
Tôi thấy anh Bảy mặc bộ quân phục sờn cũ, người gầy đi nhiều lắm. Tôi nói lâu quá không gặp, anh có khỏe không. Anh cười buồn: Anh chết rồi em. Giật mình tỉnh giấc chiêm bao, tôi cứ bâng khuâng mãi. Thực tế có đúng vậy không? Tính ra đã hơn ba mươi năm rồi không gặp anh và tôi chưa một lần về lại nơi ấy. Đường không xa nhưng lận đận mãi với những vướng víu, chằng buộc của cuộc sống? Hay lòng tôi chưa đủ độ lượng để lắng đọng những buồn vui thương ghét, để bình thường những vẹn nguyên và tan vỡ? Nói thế nào cũng không đúng. Tôi không biết dùng ngôn từ nào để biện bạch cho khoảng thời gian ba mươi năm ấy. Mà biện bạch để làm gì, với ai? Trong lúc tôi chỉ muốn về miền quá khứ tìm lại chính tôi, cái thời hai mươi tuổi non trong, hồn nhiên và cả tin.
Minh họa: Mặc Tuân

Chông chênh tuổi 20

  •   19/12/2010 10:05:24 AM
  •   Đã xem: 4353
  •   Phản hồi: 0
1. Nhảm nhí. Vớ vẩn. Và, điên!

Tôi là một gã mà theo nhận xét (khách quan) của nhiều người là không mấy đẹp trai. Tôi học không giỏi. Tôi không biết chơi đàn guitar. Không biết làm thơ. Không có xe tay gas (chú thích thêm là hằng ngày tôi phải đến giảng đường bằng hai tuyến xe buýt, khá chật chội và thường xuyên trễ giờ).
Ảnh minh hoạ.

Rượu trắng

  •   02/12/2010 04:36:40 AM
  •   Đã xem: 4757
  •   Phản hồi: 0
Bé sinh ra từ một cái trứng xỉn mèm.

Mẹ Bé khi đó tròn mười sáu tuổi, một bữa đi đám nhóm họ ở bên sông, cô dâu mời uống rượu nếp than. Rượu này không qua chưng cất, cơm nếp ủ men ba mươi sáu ngày thì tiết ra thứ nước ngọt ngào thơm phức, uống vào nghe ngây lịm từng khúc ruột. Mẹ Bé tưởng tượng đem rượu rưới lên đá bào cũng giống xi rô nên uống no nê.
Minh họa: Duy Hải

Những buổi tối không mưa

  •   26/11/2010 04:30:30 AM
  •   Đã xem: 4160
  •   Phản hồi: 0
Anh không biết tại sao mình lại quay lại để rồi cứ đứng lặng dưới giàn hoa tigôn già, ít hoa, ít lá này. Cái giàn hoa đầy những cọng gầy khơ khỏng cùng cây trứng cá um tùm bên đường hắt cái bóng đen mờ tạo khoảng tối nhờ nhờ lên cánh cổng lớn vừa mới khép lại, cộng với sự u ám trong lòng anh khiến khung cảnh càng thêm tăm tối, thê lương. Anh không thể tin là phía sau cánh cổng kia không có nàng và nhất là càng không thể chấp nhận được rằng từ nay anh sẽ chẳng còn lý do nào để có thể đến đó vào những buổi tối đẹp trời như trước kia nữa. Nơi đó, cái nơi đã quá quen thuộc với anh: Bộ xa lông kiểu cũ đã lên nước đen bóng, bức tranh mùa thu vàng rực rỡ, hồ cá thủy tinh với những con cá vàng lặng lẽ. Rồi cả những tấm thư pháp trắng đen đủ kích cỡ do chính tay nàng viết, treo đầy hai bên tường nữa.
Yêu trên dòng kênh Tắt

Yêu trên dòng kênh Tắt

  •   24/11/2010 10:09:04 PM
  •   Đã xem: 4080
  •   Phản hồi: 0
Dòng kênh Tắt bắt đầu vào hạn. Út Đào ngồi xổm trên bè, tay cầm vợt lòn vào cửa bè vớt cá, úp chụp vào cần xé. Cô gái đưa tay còn lại lau mồ hôi trên thái dương, vén tóc nhét vào trên vành tai. Tóc mai chỗ vầng trán không nếp nhăn bị mồ hôi nhoè bết vào nhau chực chấm vào đuôi đôi mắt tròn. Làn da bánh mật thắm nắng ửng lên. Vậy mà gương mặt Đào không tươi được, thậm chí sa sầm khi cô đưa ánh nhìn sang người bên cạnh.

Các tin khác


Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây