Truyện ngắn

Gã buôn cá mòi ở Tsukiji

Gã buôn cá mòi ở Tsukiji

  •   15/08/2012 04:33:33 AM
  •   Đã xem: 4399
  •   Phản hồi: 0
Tháp đồng hồ ở tòa Ginza Wako cổ kính đổ chuông vang cả khu phố.Khu Ginza náo nhiệt về giữa đêm đã bắt đầu thưa thớt người. Những quầy bar sạch bong khách. Tiếng côm cốp của những chiếc tách đang được thu doạn làm cho quán bar buồn bã. L. mặc lại áo khoác rồi bước ra phố Chuo Dori để tản bộ về khách sạn dù còn cả một quãng khá dài. Một ít vang Nhật hiệu Chateau Merican còn vướng mùi ở đầu lưỡi. L. bắt đầu cảm thấy cô đơn giữa Tokyo xa lạ…
Xóm ven núi Diên

Xóm ven núi Diên

  •   01/08/2012 03:56:47 AM
  •   Đã xem: 4190
  •   Phản hồi: 0
Đã lên phường gần chục năm, nhưng người ở đây vẫn quen gọi xóm. Ngày xưa chỉ lơ tơ mơ chưa đầy trăm nóc nhà rải từ triền núi Diên xuống cánh đồng Thơm dọc lộ lớn, băng qua con đê là thấy biển. Biển không có bãi cát, lội qua bãi Quạ sình non, thò chân ra là xuống ghe liền nên hai chục năm đổ về trước, người ta vẫn chọn điểm vượt biên ở đây. Vừa kín đáo, vừa kín gió. Còn rừng thì hồi đó mênh mông cây gỗ, đóng cả đoàn tàu Nô-ê còn được huống gì mấy chiếc ghe nhỏ như cái giường vợ chồng son. Giờ thì rừng đã trọc, có một ngôi chùa mọc lên bên con suối nhỏ. Khách thập phương ghé thăm Phật thưởng thức non nước hữu tình ngày càng đông, thế là mọc theo bao nhiêu là hàng quán. Lâu lâu con nước lũ về, mà toàn là chọn lúc nửa đêm về sáng, hôm sau người ta thấy bao nylon và đủ thức rác treo hờ hờ trên đầu ngọn cây.

Soi qua nhánh lá

  •   25/07/2012 06:17:25 AM
  •   Đã xem: 3544
  •   Phản hồi: 0
Nhà anh Khâu còn duy trì tục lệ cúng bò trâu. Việc cúng bái này do bố anh buộc phải làm. Ông bảo gay gắt: “Xưa bày nay làm, không lôi thôi!”. Và, bàn cúng lúc nào cũng treo một nhánh lá bất kỳ.
Minh họa: Duy Hải

Kẻ lạ nhìn tôi từ phía sau

  •   10/07/2012 03:40:14 AM
  •   Đã xem: 3901
  •   Phản hồi: 0
Bạn hãy thử tưởng tượng xem, sau một đêm vui chơi, một sớm mai thức dậy với cái đầu nhức nhối âm ỉ và tràng gắt gỏng và chợt nhận ra rằng chỉ còn đúng 15 phút cho cuộc di chuyển hai mí mắt trĩu nặng, bạn với tay tắt chuông báo thức của chiếc điện thoại đang kêu ré từng cơn giục đến sở làm. Hãy thử tưởng tượng tiếp, sếp tôi là một gã người Đức gốc Việt, đang đứng chênh vênh trên bờ vực của tuổi bốn mươi vì một cuộc hôn nhân lần thứ nhất vừa sụp đổ, tài sản để lại là một cậu nhóc mới lên ba nhưng không được sở hữu vì nó đang "thất lạc" cùng bà mẹ nơi trời Âu; kèm theo là một gương mặt lúc nào cũng cau có và có khuynh hướng căm ghét phụ nữ; thì việc bạn thò cái mặt nhàu nhĩ đến văn phòng muộn hơn nửa tiếng, thử hỏi có được chấp nhận hay không?

Xi cứ mãi là trẻ thơ

  •   27/06/2012 03:12:53 AM
  •   Đã xem: 3751
  •   Phản hồi: 0
Trời gần trưa. Nắng gay gắt hắt xuống mặt đường nhựa sần sùi khiến người ta có cảm giác mặt đường sắp nhầy nhậy, dẻo quánh tan chảy. Quán cà phê đã hết khách tự lúc nào nhưng nhạc vẫn mở xình xịch. Phát Banh vẫn ngồi đó, gật gật theo điệu nhạc có vẻ thích thú lắm. Thường mọi hôm thì vào nửa buổi là hắn đã về rồi nhưng hôm nay mặc cho bà chủ có nài nỉ, dỗ ngọt thế nào hắn vẫn không chịu về, lại còn nói trống không:

- Chưa trả tiền mà!

Khúc dạ cổ

  •   26/06/2012 03:09:10 AM
  •   Đã xem: 4092
  •   Phản hồi: 0
"Từ là từ phu tướng /  Báo kiếm sắc phong lên đàng / Vào ra luống trông tin nhạn/ Năm canh mơ màng / Trông luống trông tin chàng/ Ôi gan vàng quặn đau ứ ư...".

Chiếc mũ 'phớt'

  •   25/06/2012 06:25:25 AM
  •   Đã xem: 3883
  •   Phản hồi: 0
Bà lón thón bước tới, bà cau mày, bà mở to mắt: “Chiếc mũ phớt' rách ư? Nó ở đâu nhỉ?”. Mắt bà láo liêng ngó bốn phương tám hướng. Bà không trông thấy chiếc “phớt” rách ở đâu cả.
Minh họa: Lê Hồng Thái

Quay cuồng giữa Sydney

  •   19/06/2012 04:45:18 AM
  •   Đã xem: 3333
  •   Phản hồi: 0
Căn phòng tôi vừa tìm được nhìn ra khu chợ cá, buổi sáng tiếng mua bán của thương lái vẳng những thanh âm đổi chác. Lúc đầu, nghe chói tai, dần dà cũng quen với những tiếng trả giá, dè bĩu, chê bai những con cá không được tươi xanh như thế nào. Sáng nào không nghe chợt thấy nhớ. Tôi cố tình đặt chiếc bàn học nằm về phía mặt trời mọc, có thể ngồi ngắm mặt trời vươn vai chào buổi sáng, nghe những thanh âm từ chợ cá, hòa với ánh nắng ấm áp buổi sớm mai. Khi chiều tà chợ vãn, mặt trời chào tạm biệt là lúc dãy nắng vàng rút khỏi dây sào phơi áo đi về phía cuối chân trời. Khung cảnh trở nên yên ắng lẽ ra tôi có thể viết tiểu luận thật tốt. Nhưng tôi còn phải đối mặt với một vấn đề hóc búa: đó là các khoản chi phí phải thanh toán đến chóng mặt.
Minh họa: Lê Hồng Thái

Rồi nắng sẽ lên

  •   18/06/2012 04:19:01 AM
  •   Đã xem: 3397
  •   Phản hồi: 0
Một đêm tháng bảy nhiều mưa, Phong vượt hơn 2 giờ bay và 30 cây số đến nơi tôi ở. Vừa chạm mặt, Phong đã ôm siết tôi, thật chặt và im lặng. Tôi không thể có bất kỳ phản ứng nào dù đang giận anh kinh khủng. Giá như Phong táo bạo như những lần trước, xin lỗi bằng một hành động kỳ quặc nào đó nằm trong chuỗi vô vàn những hành động khó đoán của anh, tôi sẽ dễ phản kháng hơn. Rốt cuộc, tôi chỉ biết chuồi ra, khi vòng tay anh vừa lơi. Không gian chung quanh chúng tôi đặc quánh lại dù gió vẫn thốc từng cơn ngoài cửa sổ.

Các tin khác


Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây