Nhà văn trẻ Đặng Thiều Quang: Không cần một danh xưng!

Thứ ba - 27/07/2010 23:19 3.653 0

Nhà văn trẻ Đặng Thiều Quang: Không cần một danh xưng!

Đặng Thiều Quang là một người viết dấn thân đúng nghĩa. Suốt hơn hai năm, anh dừng mọi công việc ngày thường, lặng lẽ và quyết liệt với trang viết của mình, hết lòng với nó, và anh tin tác phẩm của mình có người đọc. Không cần phải được gọi là nhà văn, viết với anh là nhu cầu tự thân và tình yêu văn chương của anh lớn hơn việc chỉ đơn thuần có thẻ hội viên Hội Nhà văn Việt Nam.

"Scandal về một khía cạnh nào đó không hoàn toàn đáng buồn, nó chứng tỏ ít ra công chúng vẫn còn chưa đánh mất tính hiếu kỳ đối với thế giới văn chương. Hơi mỉa mai, nhưng chúng ta nên nhìn sự việc theo cách đó" - anh chia sẻ về các scandal trong giới văn chương.

- Anh không phải là hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, như khá nhiều nhà văn trẻ hiện tại, đều không quá nồng nhiệt với việc trở thành hội viên. Tại sao vậy?

- Trước tiên cần đặt câu hỏi bạn muốn vào Hội Nhà văn để làm gì? Bạn định thay đổi điều gì? Hay chỉ cần một danh xưng có vẻ chính thức? Tôi không nghĩ sẽ vào Hội chỉ để cho vui và cho oai, mà tôi nghĩ đó là một vấn đề nghiêm túc. Hiện tại tôi tập trung vào cuộc sống riêng, đúng là các vấn đề xã hội ít tác động tới việc viết lách. Nếu có, nó sẽ theo cách thức hoàn toàn khác. Làm sao chúng ta có thể nói mình hoàn toàn không liên quan, phải không?

- Nếu cho anh một cảm nhận cá nhân, 5 năm qua, ứng với một nhiệm kỳ của Hội Nhà văn Việt Nam, anh đánh giá thế nào về tác động của văn chương với đời sống? Và anh có nghĩ rằng, văn chương đang bị đẩy ra bên lề đời sống?

- Như tôi đã trả lời ở câu hỏi trên, mọi thứ trên đời ít nhiều đều liên quan đến nhau, nhìn bề mặt sự việc thì có vẻ văn chương bị vứt bỏ khỏi cuộc sống hiện đại, nhưng sự thực thì không phải vậy. Người ta vẫn in và bán sách văn học mỗi ngày, khắp nơi, từ vỉa hè đến những cửa hàng lớn… Điều đó chứng tỏ người ta vẫn đọc sách, văn chương vẫn tác động mạnh mẽ đến đời sống của họ, cho dù đa số họ không hề nghĩ vậy. Tuy nhiên, phải thừa nhận một thực tế là các phương tiện giải trí đa phương tiện hiện nay đã chiếm ưu thế hơn văn học.

- Anh, một người dám dấn thân một cách quyết liệt với văn chương, hai năm qua anh bỏ mọi việc để tập trung cho những cuốn tiểu thuyết của mình. Và hai năm qua, có làm anh nản lòng? Người ta nói văn chương thật bạc bẽo, có phải?

- Chưa bao giờ tôi nản lòng, bởi tôi là một kẻ thích mộng tưởng. Tiền tài và danh vọng là phần thưởng, nhưng không phải động cơ. Điều hạnh phúc nhất của một người viết là được đắm chìm trong thế giới mộng tưởng của mình. Nếu anh hết lòng với thế giới đó, nó sẽ không bao giờ phụ bạc anh.

- Thời gian qua, nếu có sự kiện nào gây ồn ào thì lại thường là scandal văn chương, chứ không phải vì một tác phẩm xuất sắc. Thưa anh, thực tế buồn đến vậy sao?

- Tôi hoàn toàn không để ý đến những sự vụ đó, nếu anh không nói tôi cũng không biết có những vụ scandal nào. Scandal về một khía cạnh nào đó không hoàn toàn đáng buồn, nó chứng tỏ ít ra công chúng vẫn còn chưa đánh mất tính hiếu kỳ đối với thế giới văn chương. Hơi mỉa mai, nhưng chúng ta nên nhìn sự việc theo cách đó.

- Đến thời điểm này, ít người trẻ coi văn chương là con đường lập thân. Anh có thấy mình là kẻ… lạc thời, khi thiên hạ vẫn phần đông lấy kim tiền làm thước đo thành công của con người?

- Tôi cho rằng con đường văn chương không dành cho số đông, nhất là khi bạn muốn lập thân bằng văn chương. Tôi thấy mình may mắn khi là một trong số ít chọn con đường khó khăn này, theo cách đó, tôi cũng thấy mình là người đi trước, người mở đường. Nếu bạn không có niềm tin vào văn chương, tốt nhất bạn nên chọn một nghề khác, nhân viên ngân hàng chẳng hạn.

- Lúc này, anh có mong muốn trở thành hội viên Hội Nhà văn Việt Nam?

- Lúc này tôi chưa sẵn sàng để tham gia các hoạt động xã hội. Nếu một ngày có trở thành hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, tôi muốn nó phải có ý nghĩa thực sự, và tôi phải có những đóng góp đáng kể nào đó, chứ không chỉ đơn thuần là một danh xưng.

- Anh đang viết gì? Một mình cày cuốc trên cánh đồng chữ có làm anh kiệt sức? Và đã bao giờ anh có ý nghĩ từ bỏ nó, tiếp tục quay lại với công việc kiến trúc của mình?

- Mọi chuyện đều có thể xảy ra, không thể nói trước được điều gì. Nhưng ít ra hiện tại tôi yêu thích công việc viết lách hơn, và chưa bao giờ có ý nghĩ sẽ từ bỏ văn chương. Lĩnh vực kiến trúc cũng vậy, tôi vẫn thiết kế những ngôi nhà cho bạn bè, người quen… Tôi luôn tìm thấy niềm vui trong công việc sáng tạo.

- Anh có thích được gọi là nhà văn không? Hay anh thích được gọi là tác giả của một cuốn tiểu thuyết nổi tiếng nào đó?

- Thành thật mà nói, tôi thích cả hai cách gọi đó.

- Cảm ơn sự thành thật của anh!

Nguồn tin: ANTG

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

  Ý kiến bạn đọc

Hãy đăng nhập thành viên để trải nghiệm đầy đủ các tiện ích trên site

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây