Vườn văn

Minh họa: Nguyễn Ngọc Thuần

Những buổi chiều trôi

  •   15/05/2010 05:51:53 PM
  •   Đã xem: 2582
  •   Phản hồi: 0
Tôi hay ngồi ủ rũ cùng những người đàn bà trong xóm trên cái lề đường trước nhà, để nhìn những tia nắng cuối cùng của ngày lụi dần sau dãy nhà san sát, thấp lè tè. Để thấy đời người quày quả sống, quày quả lo toan rồi tắt lịm, chẳng biết vì điều gì.
Minh họa: Trương Trọng Nghĩa

Hồn đá

  •   12/05/2010 01:39:14 AM
  •   Đã xem: 3317
  •   Phản hồi: 0
(Đá rồi cũng tàn nét phai dung…*)


Nhà nghỉ nằm trên đồi, một quần thể kiến trúc hiện đại được xây dựng trên nền ngôi biệt thự cổ. Ngay ngày đầu tiên, sau cơm trưa, cả nhóm kéo nhau đi dạo loanh quanh sân sau đã phát hiện ra mấy bậc đá dẫn xuống vườn hoa, nơi có chiếc cầu bắc ngang dòng suối giả, trông rêu mốc cũ kỹ chẳng ăn nhập gì đến dãy phòng khang trang bên trên.

Trên tay có đá

  •   12/05/2010 01:34:54 AM
  •   Đã xem: 5185
  •   Phản hồi: 0
Trên một ngọn núi cao lêu đêu đứng khều mây, có ông thầy. Lần đầu tới chơi, thầy kêu bỏ mấy cục đá xuống cho rảnh tay múc giùm ta gàu nước. Bạn cãi ủa con có cầm đá gì đâu. Thầy cười, khi nãy con định ném đá cho bể đầu ông xe ôm dưới chân núi mà.
Minh họa: Hoàng Tường. Nguồn: Phụ Nữ

Thiên đường gọi tên

  •   04/05/2010 11:30:16 PM
  •   Đã xem: 2823
  •   Phản hồi: 0
1. Nàng ngồi trước mặt tôi. Rất gần. Chỉ cách nhau mặt bàn. Đáng lẽ có thể gần hơn. Vì khi tôi bước vào, dù đúng hẹn, đã thấy nàng có vẻ ngồi chờ từ lâu, dáng như tạc, kéo ngay ghế bên cạnh. Nhưng tôi đã ngồi phía đối diện.
Minh họa: Hồng Nguyên (Nguồn: SGTT)

Con trai và Má…

  •   01/05/2010 09:29:41 AM
  •   Đã xem: 4821
  •   Phản hồi: 0
Tết năm kia bạn tham gia một vở ca kịch mừng giao thừa trên quảng trường, có truyền hình trực tiếp, má bạn coi tivi thấy vậy liền lấy điện thoại gọi lúc vở diễn đang giữa chừng, nói tết nhất rồi bây còn vẽ mặt hề ca hát chi nữa, thay áo xống đi. Về!” Bạn xoa cái bụng ông Địa độn vải chang bang của mình, nói chờ con chút nữa má ơi. Sau, lúc kể với tôi bạn nói, “thì dặn cho có vậy, chớ bà già tao chờ tao tới suốt đời”. Tết đó bạn bốn mươi ba tuổi.
Minh họa: Hồng Nguyên (Nguồn: SGTT)

Huyền thoại không thể chấm hết

  •   01/05/2010 09:12:33 AM
  •   Đã xem: 4219
  •   Phản hồi: 0
Cái nắng chang chang được nhân đôi. Khát nhân đôi, quéo cổ họng. Mệt nhân đôi, rã rời. Lần nào nhìn thấy hình ảnh con rồng bêtông loè loẹt uốn éo nằm trên đường lên núi, cũng có cảm giác đó. Cũng tự hỏi, trời ơi, mình leo lên núi này làm chi, ta?!
Minh họa: Duy Hải

Những chiều thứ tư

  •   28/04/2010 02:38:37 AM
  •   Đã xem: 3078
  •   Phản hồi: 0
1. Minh thấy Hiển ngộ nghĩnh như cậu thanh niên mới lớn nhưng chững chạc trước tuổi, Minh tò mò. Lần gặp đầu tiên sau bảy năm, Minh ngạc nhiên, Hiển cao (mà Hiển vốn đã cao), vạm vỡ (ngày trước Hiển ốm nhom, gầy còm), tóc lòa xòa và có cả râu, râu quai nón hẳn hòi. Lần gặp ấy, Minh không hề nhận ra Hiển. Hiển đứng gần Minh thật gần, lúc Minh đang lui cui ngó quyển sách mới.
Bao giờ mưa thôi rơi

Bao giờ mưa thôi rơi

  •   21/04/2010 06:23:49 AM
  •   Đã xem: 2754
  •   Phản hồi: 0
1. Sài Gòn chuẩn bị mưa. Bắt đầu bằng màn chuyển động vội vàng, gấp gáp của những đám mây hoang. Nơi xa tít tắp. Xầm xập chạy về. Mặt đất bộn bề, rộn ràng chẳng kém. Người người. Xe xe. Và lô cốt. Và bụi. Cứ rối tung. Lao nhanh rồi nghẽn lại.
Minh họa: Tuấn Anh

Cô gái bán ô màu đỏ

  •   17/04/2010 11:46:12 PM
  •   Đã xem: 3086
  •   Phản hồi: 0
Tôi rê ngón tay trên những mảnh gỗ của cánh cửa đang có dấu hiệu mục nát. Bụi bám vào lớp da chai sậm tạo ra một màng màu nâu xỉn. Từng mảng gỗ bên nhau, tạo nên dáng dấp cổ kính cho những ngôi nhà trong khu phố.

Các tin khác


Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây