Người vuột khỏi tay ta soãi mình lên con đường không tên không họ một ngày thấm đẫm tiếng chim Và trong vòm cây như gắn lên hàng triệu quả chuông nhỏ réo rắc gọi mùa
Đâu rồi anh Người đàn ông năm xưa của em Ánh mắt nồng nàn. Bàn tay thô ráp Đâu rồi anh Người đàn ông đã dìu em qua bao ngày bão táp Đạp nỗi buỗn cuộn chảy ngược vào tim…