Viết trong căn phòng thơm mùi gỗ mới

Thứ tư - 27/03/2013 07:52 3.003 0
(Tặng M. Khang)
 
Có khi nào
                 ta rơi theo mưa?
Có khi nào
                 ta lướt qua nhau như chưa hề quen biết?
Đôi mắt kéo lê sự mệt mỏi sót lại
Chờ mong những ngày mùa hè đầu tiên
Không kịp nữa rồi!
Tôi vẫn chưa tìm được tán cỏ bốn lá như lời đã hứa
Dụ ngôn tình giờ như gió… bay xa.
Ám ảnh bởi sự thánh thiện của màu loa kèn lúc lắc sau yên xe
Một cái liu hiu gió hè cũng khiến ta rùng mình
Như là đứng trước chiếc khăn voan toát màu tuyết ôn đới
Những con búp bê mưa màu hổ phách
Khóc cười dang dở
Như ta đôi lần muốn hóa trẻ ngô nghê.
 
Bức chân dung cố định tháng năm
Một hôm bỗng trở xa lạ
Mình chẳng thể nhận ra mình
Những vật tưởng đã bình thường cũng trở mặt xa cách
Chẳng thể cất nên lời ngạc nhiên hay sửng sốt…
Bó hồng gai ngày đó
Buông thong thỏng trên chiếc đinh gỉ nơi gờ tường
Những chiếc gai bạc
Còn ánh lên vết máu
Nỗi đau vẫn chưa cũ
Lạ lẫm và đầy bất ngờ… như cơn mưa đầu mùa… trong trẻo…

Tác giả: Nguyễn Quốc Việt

 Từ khóa: nguyễn quốc việt

Tổng số điểm của bài viết là: 15 trong 3 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 3 phiếu bầu

  Ý kiến bạn đọc


Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây