Hà Nội tôi về thu nhẹ nắng cầu Long Biên phủ một nửa sương mờ Hà Nội còn trong cổ tích con rùa vàng mải bơi trong mây
những liễu thu buông lơi hồ Hoàn Kiếm nắng ngủ mơ trên ngói cổ em cũng mang theo một vệt nắng đi về gió cũng mang theo “Chiếu Dời Đô” rót vào mọi ô cửa sổ nhắc nhớ một ngày ngàn năm cũ vua về Hà Nội biết mình đẹp cho tất cả viên gạch ngàn năm vẫn cứ ửng hồng vẫn giữ lại dáng rồng làm thông điệp vẫn có chút gì công chúa trong em Hà nội tôi về kinh thành ngàn năm ẩn hiện tầng đất ăm ắp linh hồn vua chúa giấu mình vào mây vào đất huyền sử truyền nhau qua tim hiện ra Hà Nội những con đường gió và cây thi hát những gương hồ mây trời soi xanh ngắt những đôi mắt hồ thu Hà Nội tôi về đọc ngàn năm trong đó