Xem triển lãm tượng gỗ dân gian
        
				
			 Vui Tết nhớ cha ông
Ta đi xem tượng gỗ
Vàng son sơn có bong
Nét đời còn lồ lộ
		 
		
			Chạm con cua con cá 
Chạm đánh vật đua thuyền 
Nỗi lòng bác thợ cả 
Trăm nhát đục đầy duyên. 
Tac voi trận, voi cày 
Tạc voi lồng, nổi gió 
Nhẹ như mây voi bay: 
Vui phập phồng thớ gỗ. 
Cảnh nhà ai đánh ghen 
Tóc đuôi gà kéo cắt 
Nỗi hai vợ khổ chưa! 
Gỗ cười hay cáu gắt? 
Ai treo buồm giằng cột 
Ai lên mái dựng nhà 
Đất bằng hay sóng nước 
Bền vững thế ông cha. 
Chị em tắm hồ sen 
Tránh thằng quan dâm đãng 
Một chị tay hái liền 
Lá sen làm lá chắn. 
Quan quân phường cứop bóc 
Lợn béo bắt đi rồi 
Trẻ sợ không dám khóc 
Mẹ than thở kêu trời.... 
Bà ơi, thúng gánh con 
Bán con hay chạy giặc? 
Vai dạn lại lưng còng 
Gỗ cười ra nứoc mắt. 
Cuộc sống cay, đắng, chát 
Cũng xen lẫn ngày vui 
Khi hội làng múa hát 
Gỗ bừng muôn thớ tươi 
Đời trăm nỗi bất bình 
Cũng lắm điều thú vị 
Cất cao tận mái đình
Trên đầu bọn hào lí 
Cha ông xuân đánh Mỹ 
Cũng về họp ba gian
Cuộc đời thêm gân guốc 
Nhát đục khắc thời gian.