Anh là người bạc bẽo
        
				
			 Ngẫm cho kỹ anh là người bạc bẽo,
Em yêu rồi, anh đã vội quên ngay
Mới hôm kia tình tự đến mê say
Sang bữa nay anh làm như mất hết
		 
		
			Anh đòi mãi như một kẻ keo kiệt, 
Trong hồn anh tình ái chẳng lâu sao? 
Anh không chắt chiu dành dụm tí nào, 
Là đất xấu hạt gieo không nảy nở 
Nên anh mới luôn luôn nghèo khổ 
Giận hờn như anh chẳng được em yêu 
Mà thật ra em yêu dấu rất nhiều 
Ngẫm cho kỹ anh là người bạc bẽo.