Nước sông trôi tự soi gương từng bến
Viết một câu liền từ nguồn đến biển.
Và những hàng cây như những triết gia
Lá tưng bừng mà rễ nghĩ sâu xa.
Những bóng cây thoát tàn cây, trải khắp
Mát lưng đất những chấm mùa đậm nhạt.
Ngày đẹp giời, ngày cũng đẹp người
Mặt trời vui nhấp nháy mắt cười.
Gió thổi vần bằng, sóng dồi vần trắc
Chiếc võng thơ giữa hai vần dịu dặt.
Trẻ lại gió mây, trẻ lại bến bờ
Ngày thu trong, tạo vật cũng làm thơ
Thu 1973
Tác giả: Huy Cận
Ý kiến bạn đọc