Những năm 90 của thế kỷ XX, người yêu thơ đang độ tuổi ngồi trên ghế giảng đường, ít người không biết đến một Đàm Huy Đông làm thơ tình chân thành, tha thiết, nồng nàn và sâu lắng. Đến mức, các cô cậu sinh viên ngày đó chuyền tay nhau chép lại những vần thơ của anh, như một cách trao gửi và sẻ chia bao nỗi tâm tư không dễ cất thành lời. Dịp đi dự Hội nghị Viết văn trẻ toàn quốc lần thứ VIII vừa qua, những “fan” hâm mộ ngày nào có cơ hội gặp tác giả mình từng yêu mến. Thì đây, một Đàm Huy Đông đã…không còn (quá) trẻ, và anh đã kịp bước sang thể nghiệm mới: viết truyện thiếu nhi.