GIỌT BUỒN
Gặp anh như thể tình cờ
Gieo chi nỗi nhớ cho hơi thở buồn
Đưa tay nắm giọt mưa tuôn
Tưởng như hứng giọt lệ buồn ngàn năm.
BẾN ĐỢI
Đông tàn phù sa ửng sắc đỏ
Mình em trông ngóng phía mây trời
Sông Tiền gió lộng mang nhung nhớ
Người đi bỏ lại bến mong chờ.
Mỹ Tho, ngày 5-12-2010
NỖI LÒNG ĐÊM
Gà gáy sáng sao chưa tròn giấc ngủ
Ngẫm thơ anh hay ngẫm sự đời?
Căn gác vắng đêm dài em thui thủi
Chất nỗi lòng, rượt đuổi bóng ma trơi.
TIẾT XUÂN
Tiết đông tàn, tiết xuân sang
Hoa đào tím rụng, lòng mang nặng sầu
Qua rồi tháng bảy mưa ngâu
Cớ sao em lại khóc sầu từng đêm
Lòng truân vẫn nặng nỗi niềm
Tâm tư ấp ủ, tình riêng não nùng
Đêm khuya giấc ngủ mông lung
Nhớ người bên ấy, tình chung đọa đày.
Bước ra, gió rét lay lay
Tình xuân đang ấm, tưởng ngày mùa đông.
Tác giả: Huỳnh Thị Thu Hằng
Ý kiến bạn đọc