Đôi tay anh khẽ ôm mình Lòng anh toả ấp thân hình sáng trong; Tay em ôm ấp bên lòng Thân em, nghìn tía muôn hồng cũng thua Không nền, sao dựng lầu thơ ? Không thân thể, chỉ bâng quơ cái hồn.
Trong cuộc đấu tranh giữa ta với địch sống chết thua hơn Có lúc, có nơi đứa thắng lâm thời lại là cái chết; Cái chết rên môi có đôi râu mép Sắc lẻm như đeo kính râm lấy điệu và trán cũng cao;