Lá biếc đơn sơ, cánh nuột nà,
Rung rinh trên tóc một cành hoa.
Một cành chụm nở hoa hai đoá
Ôi cái đêm đầu hợp giữa ta.
Hoa giúp cho anh tỏ mối tình
Vì ta hoa đã nở năm cành...
Dịu dàng canh một trăng soi bóng
Tha thiết canh năm nguyệt trở mình.
Từ ấy anh yêu hoa ngọc trâm
Những khi hoa vắng vẫn mong thầm
Mỗi mùa hoa nở trong như tuyết
Anh lại tìm thăm hoa ngọc trâm.
(4-6-1962)
Tác giả: Xuân Diệu
Ý kiến bạn đọc