Xuyên qua những vạt rừng um tùm vắng dấu chân người, chỉ có mùi rừng ngai ngái là tới khu nhà mồ của người Xơ Đăng. Hàng chục quan tài được đặt trên giá gỗ với bốn cây cọc, có chiếc bục ra thấy mờ mờ những lớp xương.
"Sau mỗi lần bốc mộ mới chôn được 1-2 năm, tôi không thể ăn cơm, ngửi mùi mắm đã thấy ói, tắm hàng chục lần vẫn cảm giác còn mùi. Tôi phải về mua thuốc bắc và muối xông", ông Trần Nhĩ kể về công việc của mình.