Tạp bút

Minh họa: Hồng Nguyên (Nguồn: SGTT)

Huyền thoại không thể chấm hết

  •   01/05/2010 09:12:33 AM
  •   Đã xem: 4102
  •   Phản hồi: 0
Cái nắng chang chang được nhân đôi. Khát nhân đôi, quéo cổ họng. Mệt nhân đôi, rã rời. Lần nào nhìn thấy hình ảnh con rồng bêtông loè loẹt uốn éo nằm trên đường lên núi, cũng có cảm giác đó. Cũng tự hỏi, trời ơi, mình leo lên núi này làm chi, ta?!
Minh họa: Hồng Nguyên

Xe miền tây

  •   22/02/2010 11:43:09 AM
  •   Đã xem: 4659
  •   Phản hồi: 0
Người ta mở một đường bay từ Sài Gòn về Cà Mau. Mỗi khi có dịp đi khỏi nhà, mình lại có thêm một lựa chọn hoặc níu cánh máy bay vượt dặm dài hoặc leo lên xe đò đi túc tắc. Hoặc loay hoay ngồi chưa ấm chỗ đã vụt đến nhà hoặc rị mọ tám giờ đồng hồ ê ẩm mông, đau nhừ lưng, đờ cả cổ. Và mình thường chọn cách thứ hai.
Má, con và…

Má, con và…

  •   21/09/2009 10:44:35 AM
  •   Đã xem: 5009
  •   Phản hồi: 0
Tôi nghĩ, đôi khi vô tình tôi làm má buồn. Như chiều qua, tôi nói lúc này tóc con bị rụng quá trời, coi trên internet người ta dạy mua thuốc này thuốc này sẽ bớt. Hay hôm kia khi giỡn với nhóc con, phát hiện ra lưỡi nó bị nấm đóng dày, tôi mở máy tính, xong gật gù, trên mạng người ta kêu mua thuốc x thuốc y, hoặc hái lá a, lá b giã lấy nước rơ lưỡi, nhóc sẽ khỏi.
Vài ba trăng khuyết…

Vài ba trăng khuyết…

  •   18/09/2009 09:40:02 PM
  •   Đã xem: 4487
  •   Phản hồi: 0
Không cần nhìn em thêm lần nữa thì cũng nhận ra em bị thiểu năng trí tuệ. Người mang dị tật này thường có dáng dấp, gương mặt với mắt này mũi này… giống hệt nhau. Tròn lẳn, bầu bĩnh, phúng phính nhưng làm người ta nhói đau khi va ánh mắt vào. Em nuôi bệnh ở giường bốn mươi tám, tôi ra vào với má ở giường năm mươi hai. Những buổi sáng khi mười mấy con người ở phòng này nhao nháo rối bời với việc tắm giặt, chải chuốt, ăn uống, thì em bò ra chùi rửa, quét dọn khoảng hành lang, mấy cái phòng vệ sinh nhớp nháp. Chúng tôi không nhúng tay vào vì biết đó là phần việc của mấy chị lao công bệnh viện, chút nữa họ sẽ làm, họ nhận lương để làm những chuyện này.
Ảnh: Minh Boo. Nguồn: Flickr

Gom bao nhiêu khói cho vừa...

  •   31/08/2009 05:11:48 PM
  •   Đã xem: 4193
  •   Phản hồi: 0
1. Phú quý sinh lễ nghĩa. Mùng một hôm rằm cửa chùa cửa đền cửa miếu bao giờ cũng nhộn nhịp như làng vào đám với đủ kiểu người tham dự. Đi chùa làm gì? Lên chùa, người ta cầu xin lắm thứ, cầu duyên cầu may cầu tiền cầu tài… Đủ cả, chỉ duy nhất một điều ít gặp và hiếm gặp, đó là tiếng cầu xin cho hồn mình trở nên trong sạch trở nên lương thiện. Vắng lắm! Đừng tưởng rằng hôm nay mình lên chùa thắp một vài nén hương rồi sắp vẻ thành tâm mà khấn vái là đã gội sạch được tâm hồn, là trở thành người tốt thành thiện nhân.
Nhớ ơi nguội bớt cho nhờ với…

Nhớ ơi nguội bớt cho nhờ với…

  •   15/08/2009 01:24:08 PM
  •   Đã xem: 4081
  •   Phản hồi: 0
Hồi trước, lần nào tôi gọi điện thì chị cũng giòn tan nói nhằm nhò chi có sao đâu, buồn gì buồn hoài. Lúc đầu mấy mẹ con cũng sốc, giờ quen rồi, vui lại rồi, trước người ta cũng vắng nhà, đi công tác suốt, giờ không khác gì mấy…
Phía những người yêu…

Phía những người yêu…

  •   15/08/2009 01:16:13 PM
  •   Đã xem: 4231
  •   Phản hồi: 0
Ngay lúc này đây, cái ngăn tủ tôi dành cho em gái đã đầy. Cái chỗ riêng này tôi xếp những chiếc đầm bầu tôi đã mặc vài ba lần, những tã lót, áo nón… con tôi từng dùng qua, còn như mới. Bắt đầu từ khi em báo tin sắp làm mẹ, lần đầu. Tôi mua cho em cái đĩa người ta dạy chăm sóc trẻ sơ sinh, một cuốn sách viết về những bệnh con nít hay mắc phải. Gần như đã đầy đủ cho cuộc vượt cạn vào cuối năm.
Hãy đăng nhập thành viên để trải nghiệm đầy đủ các tiện ích trên site

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây