Lẽ thường, ra tòa, đa số bị cáo thường có chung biểu cảm hối hận mà chẳng biết cảm xúc ấy có bao nhiêu phần trăm là sự thật. Đứng sau vành móng ngựa, đa số bị cáo mang tội danh Giết người, nhất là giết người tình, đều rơi nước mắt, không biết là bởi sự day dứt đọng lại sau cùng trong tâm hồn hay là nỗi sợ hãi phải đối mặt với bản án mà pháp luật đã phán xét. Dù là nguyên nhân gì, ít nhất những kẻ từng lầm lỡ cũng đã thể hiện chút sắc thái.
Thế nhưng, trong số đông bình thường ấy, lại có những người bất thường. Đơn cử như bị cáo Nguyễn Thị Kim Loan bị truy tố về tội Giết người. Nạn nhân trong vụ án là chồng bị cáo, ông Phạm Văn Thân. Cả hai cùng sinh năm 1966, thường trú tại xã Tân Tây, huyện Gò Công Đông, tỉnh Tiền Giang.
Đều từng một lần tan vỡ hôn nhân, họ đến với nhau. 7 năm gắn bó, tưởng hạnh phúc rồi sẽ đến với họ sau những cay đắng của cuộc đời. Nào ngờ, niềm vui như sợi chỉ mỏng tang, mong manh và dễ đứt.
Năm 2011, bà mở quán nước gần nhà để kinh doanh. Rồi bà nghi ngờ ông có quan hệ tình cảm với người đàn bà nên không chu cấp tiền cho mình nữa. Cũng lúc này, bà mắc nợ nhiều người với số tiền lớn nên cơn ghen bùng nổ dữ dội. Ngày 10/8/2012, bà giận dỗi cầm theo một con dao Thái Lan rồi quyết định đến nhà người tình hỏi rõ sự việc, đồng thời yêu cầu ông đưa tiền trả nợ.
Với hành vi tàn độc, Loan phải chấp nhận mức phạt nặng. Ảnh: Công lý |
Bị ông từ chối, bà liền giật sợi dây chuyền vàng hơn 3 chỉ trên cổ ông, cho vào túi áo rồi bỏ đi. Ông đuổi theo, giữ xe lại khiến cả hai cùng chiếc xe ngã xuống ruộng. Trong lúc cả hai vật lộn, bà rút con dao mang theo đâm hai nhát khiến ông tử vong. Gây án xong, mặc kệ người mà mình từng yêu thương nằm đó, bà ném con dao rồi bỏ đi.
TAND tỉnh Tiền Giang xử phạt bà tù chung thân về hai tội Giết người và Cướp tài sản. Cho rằng bản án quá nặng, bà làm đơn kháng cáo.
Tại phiên xử phúc thẩm mới đây, bà ra tòa với bộ đồ tây màu cam nhạt khá chỉn chu. Gương mặt người đàn bà sát hại tình nhân ấy, từ đầu đến cuối phiên tòa vẫn giữ nguyên một thái độ: dửng dưng, thờ ơ và cảm giác có cả chút cam chịu.
Ngay từ phần xét hỏi, bà đổ thừa mọi tội lỗi cho người đàn ông nay đã nằm sâu dưới ba tấc đất, cho rằng ông Thân phải có trách nhiệm với bà, phải tế nhị thì sẽ không có ngày hôm nay.
Vị chủ tọa tiếp tục chất vấn: “Anh Thân có phải là chồng của chị chưa?”. “Trên pháp luật thì chưa nhưng hai người sống chung với nhau lâu rồi, cũng coi như là vợ chồng”, bà trả lời một cách dõng dạc.
Bà ngụy biện không cố ý sát hại, chỉ là do quơ dao trúng cánh tay, lỡ đâm trúng. Hồi lâu, bà run run, khẩn thiết mong HĐXX xem xét giảm nhẹ mức án bởi người con trai lớn đã bị mất trí sau một tai nạn giao thông, đứa con nhỏ chỉ mới 13 tuổi. Nay, hai con bà đều đang nương tựa ông bà già yếu.
Bà không nêu được tình tiết giảm nhẹ nào mới nên bị HĐXX phúc thẩm tuyên y án.
Theo chân các cán bộ tư pháp ra khỏi phòng xử, khuôn mặt người phụ nữ ấy vẫn không chút biến chuyển, điềm tĩnh đến lạ thường. Cảm giác, mức án tòa vừa tuyên chẳng can dự đến bà.
Theo Công lý
Nguồn tin: VN Express
Ý kiến bạn đọc