Ba giờ chiều Thiên sứ rẽ mây sáng Những thiên sứ bắt đầu xuống đất Nhịp cánh êm từng nốt nhạc đầu tiên Chân trần trên đất nhẹ như lá rụng Người đông dần vây quanh tiếng nhạc Lại bắt đầu tập mỉm cười
Chiều tím oằn trên nóc phố Người ngược xuôi hối hả trở về nơi tiếng cười trẻ thơ khúc khích Hai mươi năm cánh diều bứt dây tìm về phố thị Vẹt gót thời gian chưa phai mùi rơm rạ quê nhà